Gia tộc có cường thịnh hay không, cường giả mới là yếu tố
quan trọng, thành Lĩnh Nam sỡ dĩ yên ổn trật tự, là nhờ Lý gia có một vị tu sĩ
Kết Đan tọa trấn, bất kể là ai muốn ở trong thành gây chuyện, đều phải cân
nhắc trước một chút, có hay không chọc giận vị tu sĩ Kết Đan này.
Hơn nữa, chỗ này cũng không phải tu tiên giới chân chính,
mà chỉ là vùng biên giới, đại bộ phận đều là tán tu, cùng một ít tiểu gia tộc,
sao dám đi trêu chọc Lý gia - thế gia tu tiên nhất lưu. Nhưng hiện tại lại
khác, một khi tin tức Lý Thương Lan ngã xuống bị truyền ra, chỉ sợ, sẽ có rất
nhiều người tình nguyện đem Lý gia huỷ diệt hoặc đuổi ra khỏi Lĩnh Nam.
Gia tộc lúc này không phải là lúc đắm chìm trong bi
thương, mà chỉ có thể tận lực trong thời gian ngắn nhất bồi dưỡng ra một vị tu
sĩ Kết Đan, đồng thời phong tỏa tin tức Lý Thương Lan vẫn lạc, thì mới có thể
hoà hoãn được thêm một ít thời gian, nếu không, ngày lụy bại sẽ không xa.
Lý Trí tất nhiên hiểu rõ điểm này, nên chỉ tiết lộ với một
ít trưởng lão đáng tín nhiệm trong gia tộc, như vậy, mới có thể đem tin tức triệt
để phong tỏa, đồng thời cũng dùng chuyện này để kích phát tiềm lực của gia tộc,
kích thích những trưởng lão Trúc Cơ kỳ cố gắng tiến lên, dùng hết sức lực đột
phá cửa ải Trúc Cơ, ngưng kết ra Kim Đan, tiến vào Kết Đan kỳ. Như vậy, gia tốc
mới có thể thoát khỏi nguy cấp, vượt qua được khó khăn.
- Vâng, gia chủ!!!
Trưởng lão có mặt ở đây đều nghiêm túc trả lời, bọn họ đều
lớn lên trong Lý gia, là trực hệ huyết mạch của Lý gia. Trong nội tâm cũng rất
rõ ràng, nếu Lý gia suy bại, bọn hắn cũng không có kết cục tốt.
- Chư vị, Lý gia chúng ta hiện tại đang rơi vào tình thế
nguy hiểm nhất, tin tức lão tổ tông vẫn lạc, từ hôm nay trở đi là cơ mật cao nhất
trong gia tộc, bất luận kẻ nào cũng không được truyền ra ngoài nửa câu, đối ngoại
thì nói, lão tổ tông đang bế quan, chuẩn bị trùng kích cảnh giới Nguyên Anh. Nếu
ai tiết lộ ra nửa điểm thì…
Lý Trí lạnh nhạt nhìn khắp bốn phía, hai mắt bắn ra sát
ý, nói:
- Lý gia ta, dù phải dốc hết toàn lực, cũng sẽ triệt để
đem hắn tru sát.
- Vâng, gia chủ. Chúng ta nhất định sẽ không tiết lộ nửa
điểm chuyện này.
Đứng ở chỗ này, đều là thành viên trọng yếu nhất của Lý
gia, toàn bộ đều là trưởng lão, từng người đối với Lý gia đều tuyệt đối trung
thành, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Sau khi biết rõ Lý Thương Lan chết, bọn hắn minh bạch Lý
gia đang ở thời điểm khó khăn nhất, có thể vượt qua được hay không, phải nhìn
xem trong mấy năm tới, tin tức lão tổ tông vẫn lạc có bị truyền ra hay không, đồng
thời gia tộc có xuất hiện vị cường giả Kết Đan nào hay không, nếu có, Lý gia dù
bị tổn thất cực lớn, nhưng vẫn như cũ có thể duy trì, sớm muộn gì cũng sẽ lần nữa
khôi phục cường thịnh.
Nếu không, Lý gia sẽ triệt để từ thế gia nhất lưu ngã xuống
thành thế gia nhị lưu, thâm chí là thế gia mạt lưu (đoạn cuối của trào lưu/hưng
thịnh).
- Tốt, trong vài năm tới, tất cả tài nguyên dự trữ của Lý
gia, sẽ không hạn chế cấp cho các ngươi, chỉ cần tạo ra được một vị tu sĩ Kết
Đan, là Lý gia lại có thể trụ vững.
Lý Trí cũng không nhiều lời, sau khi nói xong, phất phất
tay, ý bảo mọi người rời đi.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, trong đại sảnh chỉ còn lại
một mình Lý Trí lẳng lặng ngồi co quắp chỗ cũ, hai mắt giật giật nhìn vào lòng
bàn tay phải, trong đó chứa một khối ngọc phiến đã bị vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Nếu như đem tất cả ghép lại, sẽ tạo thành một tấm hồn bài
nguyên vẹn, khối hồn bài vỡ nát này, không phải của ai khác, mà chính là của Lý
Thương Lan. Hiện tại sớm đã không còn nửa điểm hào quang, ảm đạm giống như hòn
đá, linh tính cũng bị xói mòn hầu như không còn.
Coi như đem nó ghép lại nguyên vẹn, cũng sẽ không có nửa
điểm tác dụng.
Nhìn những mảnh vỡ trong tay, hai mắt Lý Trí đột nhiên bắn
ra hận ý nồng đậm, từng chữ một lạnh băng phát ra từ kẽ răng:
- Nam Man Yêu tộc, Yêu Hổ, tất cả đều do đám các ngươi,
Lý gia ta mới bị đả kích trầm trọng thế này, thù này, nếu như có ngày Lý gia ta
khôi phục trở lại, nhất định sẽ báo, cho dù tổn thất lớn hơn nữa, cũng sẽ đem
Nam Man các ngươi triệt để san bằng. - Lý Trí sắc mặt dữ tợn kêu lên.
Cừu hận trong lòng hắn đã sắp muốn nổ tung, chỉ sợ có rút
hết nước trong Tam Giang (một con sông nào đó ở Trung Quốc), cũng không thể dập
tắt.
Đế đô Sở quốc.
Trong sơn trang Sở gia.
Gia chủ Sở gia, đồng thời cũng là quốc quân Sở quốc Sở
Thiên Hành, đang đứng đối diện với một nam tử toàn thân bao phủ trong sương
đen. Nam tử này, mặc dù đứng vững, nhưng ở trước mặt Sở Thiên Hành vẫn hơi hạ
thấp người, tỏ vẻ kính ý.
- Hắc Ngục, ngươi nói là, lão bất tử Lý Thương Lan của Lý
gia đã vẫn lạc trong Nam Man? Theo ta nhớ, lão già này, từ khi đạt tới Kết Đan
kỳ, vẫn luôn bế quan, không có đại sự, căn bản sẽ không xuất quan, làm sao lại
ngã xuống ở Nam Man. - Sở Thiên Hành thần sắc uy nghiêm, mặc dù chỉ hỏi một câu
bình thường, nhưng trong lời nói lại mang theo uy áp triển lộ ra một cách tự
nhiên.
Hắc Ngục khom người mở miệng, giọng khàn khàn khó tả,
tương đối cổ quái, làm cho người ta căn bản không thể nhận ra tâm tình của hắn,
cảm giác như không có bất kỳ cảm xúc nào, tựa như một khối sắt lạnh băng, không
có tình cảm:
- Gia chủ, sau khi người ra lệnh cho chúng ta chú ý đến
tình hình Nam Man, thuộc hạ liền tự mình chạy đến đó một chuyến, muốn quan sát
thực lực Yêu tộc trong đó, để tương lai còn tiện bề ứng phó. Nhưng mà, thuộc hạ
còn chưa tiến vào Nam Man, đã ngoài ý muốn chứng kiến Lý Thương Lan giá ngự Phù
Vân thuyền bay vào trong đó, nhưng lại không có trở ra.
Hắc Ngục giọng khàn khàn, nghe rất gượng gạo, vẫn tiếp tục
nói:
- Lúc ấy, trong Nam Man Lôi Đình không ngừng, nếu không
có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là đang có Yêu thú độ Yêu kiếp hóa hình. Thuộc hạ
không dám dễ dàng tiếp cận, chỉ có thể đứng quan sát từ xa, nhưng vẫn biết được,
đám vương giả Yêu thú trong Nam Man, tất cả đều có thực lực vượt xa Yêu thú
bình thường. Coi như cùng tu sĩ Kết Đan quyết đấu, chỉ sợ trong thời gian ngắn
cũng có sức liều mạng. Hiện tại Nam Man đã có một gã Yêu tộc ngưng kết ra nội
đan, thuộc hạ đề nghị, vẫn nên sớm giải quyết bọn chúng, nếu không, tương lai sẽ
rất khó chỉnh đốn.
Hắc Ngục khi nói xong câu cuối cùng, trong mắt bắn ra ra
sát ý lạnh lẽo, mang theo vẻ tàn nhẫn.
- Không được!!! –
Rất bất ngờ, Sở Thiên Hành lại lắc đầu, phủ nhận nói:
- Hiện trong hết thảy tài nguyên trong gia tộc, toàn bộ đều
đặt ở Thiên Yêu Bí Cảnh ba năm sau, coi như Nam Man thực lực tăng lên nhiều,
nhưng tầm quan trọng, cũng tuyệt đối không thể so được với kế hoạch ba năm sau,
trong ba năm này, toàn bộ Sở gia phải xem chuyến đi tới Bí Cảnh đặt lên hàng đầu.
Chỗ kia. . . cũng chỉ có thể đành tạm thời gác lại ở đó. – Ngữ khí Sở Thiên
Hành thập phần khẳng định, tựa hồ không cho phép trái ý.
- Vâng!!! - Hắc Ngục nghe xong, không chút do dự đáp ứng.
Sở Thiên Hành nhìn Hắc Ngục, gật gật đầu, nói:
- Hắc Ngục, trong ba năm này, ngươi phải nắm chắc thời
gian huyến luyện Hắc Ngục Vệ, theo truyền thuyết, ở trong Thiên Yêu Bí Cảnh, tồn
tại vô thượng báu vật trấn tông, gọi là Vạn Tượng Chư Thiên tháp, tháp này ẩn
chứa bí mật thiên địa tạo hóa, chỉ cần đạt được nó, là có thể trở thành một
trong các thế lực cường đại ít ỏi trong thiên địa. Bất kể có thật hay không,
tháp này, chúng ta nhất định phải nắm giữ trong tay, coi như không chiếm được,
cũng tuyệt đối không để người khác đoạt.
Lời đồn đãi này, kỳ thật đã sớm lưu truyền trên Tử Kim đại
lục, nghe nói, bảo tháp này, mới là vô thượng báu vật chân chính trong Bí Cảnh,
đạt được nó, là có thể đột phá đến cảnh giới khó có địch thủ. Vài ngàn năm trước,
có một vị tiểu tu sĩ chỉ mới Trúc Cơ kỳ, vì cơ duyên xảo hợp đi vào trong tháp,
sau khi trở ra, một thân tu vị, đã đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh.
Về sau, trong ngàn năm, người này cũng mấy lần đột phá cửa
ải, cuối cùng độ kiếp thành Tiên.
Chuyện này, được lưu truyền rộng rãi trên đại lục, là sự
tình chân thực, cho nên, mỗi lần Thiên Yêu Bí Cảnh mở ra, sẽ cuốn lên mưa gió
không ngừng, vô số tu sĩ tràn vào trong Bí Cảnh, hi vọng mình chính là người
may mắn tiếp theo.
Đáng tiếc, từ đó về sau, dù trải qua bao nhiêu tuế nguyệt,
cũng không có người nào đạt được kỳ ngộ tương tự, mặc dù vậy, nhưng số người chạy
tới tìm bảo tháp, vẫn như cá diếc sang sông, đông nghìn nghịt.
- Vâng, Hắc Ngục Vệ vốn đã chuẩn bị tốt, chỉ cần gia chủ
ra lệnh một tiếng, dù là núi đao biển lửa, Hắc Ngục Vệ cũng sẽ không chút do dự
mà xông lên. Hơn nữa, Hắc Ngục Tuyệt Trận đã diễn luyện đến hậu kỳ, chỉ cần bị
tuyệt trận bao phủ, coi như lão quái Nguyên Anh kỳ, cũng sẽ nuốt hận trong đó.
Ánh mắt Hắc Ngục lộ ra sát ý lẫm liệt, ý tứ trong lời
nói, đủ khiến lòng người lạnh run, triệt để kinh hãi. Có thể giết chết cường giả
Nguyên Anh, trận pháp như vậy, nhất định là đáng sợ tới cực điểm.
- Ân, vậy thì tốt rồi, đi xuống đi.
- Vâng!!!
Hắc Ngục đáp một tiếng, Hắc Vụ chấn động một hồi, toàn
thân vô thanh vô tức biến mất khỏi nội đường, tình cảnh này, thật giống như hắn
chưa từng xuất hiện ở đây, quả thực khiến người ta giật mình tới cực điểm.
Trên thác nước trong Vạn Yêu Cốc.
Trên một khối đá ngầm cực lớn, một con hắc hổ toàn thân
đen kịt sừng sững đứng đó, từ trên người hắn, từng tia Yêu khí màu đen không ngừng
theo lỗ chân lông tràn ra xung quanh, ngưng mà không tán, hình thành một đoàn
Yêu vụ (mây mù quỷ quái) màu đen, đem thân hình hắn triệt để nuốt gọn.
Đoàn Yêu vụ theo gió thổi phấp phới, làm thân ảnh Đế
Thích Thiên trong đó, cũng như ẩn như hiện, vô cùng quỷ dị.
- Hô!!!
Từng tiếng nổ vang lên nặng nề theo từng nhịp hô hấp của
hắn, tạo thành quy luật kỳ dị. Đế Thích Thiên ngửa mặt lên nhìn trời, hướng về
phương vị mặt trăng, duy trì thổ nạp. Trên đỉnh đầu, từng sợi ánh sáng màu bạc,
liên tục không ngừng, hướng phương vị Đế Thích Thiên vọt tới.
Đây là tinh hoa nhật nguyệt, thế nhưng, lần hấp thu nhật
nguyệt tinh hoa này của hắn, lại bất đồng với trước kia, từ từng điểm nhỏ như
viên bi, chuyển thành từng sợi ánh sáng màu bạc, thử nghĩ, muốn ngưng kết ra
ánh sáng như vậy, không biết cần tới bao nhiêu viên bi hội tụ một chỗ.
Hiệu suất này, so với trước kia, không biết nhanh hơn bao
nhiêu lần.
No comments:
Post a Comment