Ngô Công vương thân thể có trăm đốt, bị Đế Thích Thiên cắt
đi một đốt, chẳng khác nào cướp đoạt một phần tinh hoa cùng lực lượng. Hơn nữa
ba đại ngô công bị Đế Thích Thiên ăn thịt cũng sắp đột phá đến linh thú, huyết
nhục vô cùng bổ dưỡng. Ăn chúng vào, hiện tại Đế Thích Thiên vẫn cảm thấy trong
cơ thể vô cùng ấm áp, nhiệt khí sôi trào.
“Huyết thực không thể để quá lâu, bằng không lực lượng
bên trong cũng sẽ tản mát đi hết. Cũng may ta có túi trữ vật, bỏ vào trong đó
có thể bảo trì được độ tươi của huyết thực. Nhưng nên ăn càng sớm càng tốt, qua
ngọn núi này ta sẽ tìm một địa phương ẩn nấp, tạm thời dừng chân, để bọn Bái
Nguyệt tu dưỡng một chút, còn ta sẽ tiêu hóa huyết nhục của Ngô Công vương.”
Đế Thích Thiên đem đám rết thu hết vào túi trữ vật, rồi một
lúc sau mới đuổi theo đội ngũ.
Trên Ngô công sơn này căn bản không còn động vật nào, đại
bộ phận đã bị Đế Thích Thiên đánh chết, Ngô công vương thì bị Thanh Vân bắt đi,
lúc này toàn bộ ngọn núi chẳng có gì có thể uy hiếp được đội ngũ nữa, suốt chặng
đường đi qua núi đều vô cùng an toàn.
Đế Thích Thiên bằng lực lượng của mình đem vết thương do
Ngô Công vương gây ra co rút lại, hơn nữa yêu lực cũng tràn ra miệng vết thương
điều dưỡng, phòng ngừa chảy máu. Lúc này miệng vết thương đã đọng lại, bằng
năng lực của hắn thì chẳng có gì nguy hiểm nữa.
Xuyên qua Ngô công sơn, đi tới phía trước một đoạn đường,
tìm được một cái sơn cốc có nước, Đế Thích Thiên ra lệnh dừng lại, sau khi các
tộc đàn săn mồi, cộng thêm thịt rết trong túi trữ vật, đã bắt đầu nằm xuống nghỉ
ngơi dưỡng sức.
Bón phía sơn cốc có thành viên của các tộc đàn thủ hộ, một
ngọn cỏ bị gió thổi lay cũng không tránh được ánh mắt của chúng. Đế Thích Thiên
dùng yêu lực, trong sơn cốc đào ra một cái sơn động, để Bái Nguyệt cùng Viên
Thiên canh giữ ở động khẩu, còn mình đi vào trong động, sau khi nằm xuống bắt đầu
đem túi trữ vật đặt ở trước người.
“Trong thịt con rết vương này có đại lượng tinh hoa, ăn
vào khẳng định sẽ làm cho thương thế của ta nhanh chóng liền lại, trong đó còn
có lực lượng, biết đâu có thể làm cho ta tiến thêm một bước.”
Lúc này Đế Thích Thiên đã gạt Thiên Hương Hồ vương và
Thanh Vân sang một bên. Hắn biết hai người này hiện tại đối với hắn đều là cường
giả cao như núi, với thực lực của hắn hiện tại không nên nghĩ tới quá nhiều.
Tự mình mạnh lên!
Chỉ có cường đại, mới là đạo lý.
Chỉ có cường đại mới có thể nắm vận mệnh của mình trong
tay, mới có thể thay đổi vận mệnh của người khác.
Nhìn đến bọn Hồ vương Thiên Hương, Đế Thích Thiên đã có
ngay ý niệm này trong đầu, không phải sợ hãi, mà là một ý chí chiến đấu mãnh liệt,
bởi vì trong lòng hắn đã tự nói với mình, sớm muộn cũng có một ngày, hắn giống
như bọn họ, trở thành cường giả, thậm chí còn mạnh hơn. Chỉ cần chiến ý trong
lòng không dứt, trên thế giới này sẽ không có gì ngăn cản được bước tiến của hắn.
“Bá!!”
Trên túi trữ vật hào quang lóe lên, thi thể của một ngô
công bị hắn đánh chết xuất hiện trước mặt, bênh cạnh là một đốt thân rết cực lớn,
chính là của ngô công vương kia bị hắn cắt xuống. Giáp xác của Ngô công vương
tương đối cứng rắn, nhưng thịt ở bên trong thì vô cùng mềm mại.
“Răng rắc!!”
Đế Thích Thiên không chần chừ, đem thi thể đại ngô công
kia nuốt vào trong miệng, cũng không để ý đến giáp xác bên ngoài của nó. Hổ nha
sắc bén chỉ cắn một cái lớp giáp xác đó đã hoàn toàn vỡ vụn. Con rết đại bổ như
vậy ăn vào không những không có mùi hôi mà ngược lại còn có một vị vô cùng kì lạ,
không phải là ngon bình thường.
“Cô lỗ!”
Đem toàn bộ con rết nuốt vào trong bụng, bắt đầu tiên
hóa, nhiệt khí sôi trào lên, vô cùng ấm. Trong cơ thể cũng bắt đầu sinh ra cảm
giác hưng phấn. Nhưng Đế Thích Thiên cũng không tiến vào tu luyện ngay mà đen một
đốt của Ngô công vương chộp tới trước người, dùng hổ trảo moi thịt ra.
Giáp xác của ngô công vương vô cùng cứng rắn, cho dù Đế
Thích Thiên không thể nuốt hoàn toàn vào bụng, nhưng ăn thịt bên trong cũng là
quá đủ rồi. Hơn nữa, giáp xác này không thua gì một tài liệu luyện khí.
“Răng rắc!!”
Đem thịt của ngô công vương nuốt vào, hương vị so với con
rết lúc đầu còn thơm ngon hơn gấp bội, làm cho hắn vừa ăn xong lại có cảm giác
muốn ăn tiếp. Chỉ một loáng thịt của ngô công vương đã bị hắn ăn bằng sạch.
“Oanh!”
Ngô công vương sắp tấn chức vào yêu thú nhưng cũng còn là
một khoảng cách xa. Nó không hiểu tu luyện yêu lực, một thân lực lượng của nó đều
nằm trong huyết nhục nên tinh khí mới tiềm tàng nhiều đến vậy. Lúc này nhiệt lực
như nước biển rất nhanh quay cuồng trong cơ thể Đế Thích Thiên rồi mạnh mẽ trào
ra, giống như giếng phun vậy. (DG: Chắc là nó ợ hơi o.O)
“Tinh khí thật cường đại a!”
Đế Thích Thiên vui mừng đến sợ hãi, vội vàng nhắm mắt, bắt
đầu vận chuyển Hổ Khiếu Công bắt đầu luyện chế tinh khí. Huyết thực đối với yêu
đã tu luyện mà nói, chính là vật phẩm bổ dưỡng hàng đầu, tinh khí sẽ nhanh
chóng được chuyển đổi thành nguyên khí trong cơ thể mình. Huyết thực cũng dễ hấp
thu nên đối vô tu yêu chỉ có lợi mà không có hại.
Tinh khí quay cuồng trong kinh mạch, từng chút một bị Hổ
khiếu công vận chuyển luyện hóa rồi dung nhập vào trong huyết nhục của bản
thân. Mỗi một tia dung nhập vào càng làm cơ thể được tăng cường, các lỗ chân
lông trên thân mở ra, yêu khí không ngừng theo lỗ chân lông tràn ra ngoài khiến
cho toàn thân hắn được bao phủ bởi một màn hắc vụ.
Trong đám hắc vụ, thân thể Đế Thích Thiên lại tiếp tục biến
hóa, lỗ chân lông phun trào ra không chỉ có yêu khí mà còn có tạp chất trong cơ
thể được bài trừ ra ngoài, nhờ đó cơ thể càng thêm cường đại hơn. Trong cơ thể
tiềm tàng lực lượng khổng lồ, da lông bên ngoài cũng không ngừng tăng cường tạo
thành một vòng phòng ngự vô cùng chắc chắn.
“Hô!”
“Hô!”
Trong miệng hắn phun ra một cỗ trọc khí, khiến cho yêu
khí xung quanh thân không ngừng quay cuồng.
Lần này ăn vào huyết nhục của Ngô công vương và ba đại
ngô công kia khiến cho hắn vô pháp tưởng tượng lại giúp cho yêu lực của mình
tăng nhanh đến thế. Tinh khí khổng lồ đi vào trong cơ thể được Hổ Khiếu Công vận
chuyển và luyện hóa chưa bao giờ vận chuyển với tốc độ như thế trong kinh mạch.
Tinh khí chính là lực lượng tinh hoa nhất trong cơ thể
sinh linh, lượng tinh khí lần này hắn hấp thụ phải nói là vô cùng khổng lồ nên
sau khi được luyện hóa, không những thương thế hoàn toàn khỏi hẳn, mà những vết
thương ở kinh mạch cũng nhanh chóng khép lại, so với trước kia càng thêm bền vững
hơn.
Yêu lực trong cơ thể hắn liên tục tăng lên không ngừng.
Suốt đêm, bọn Bái Nguyệt mở to mắt, thủ vệ ngoài cửa động,
không dám quẫy nhiễu đại vương đang tu luyện bên trong.
Đã chứng kiến qua sự cường hãn của Đế Thích Thiên nên bốn
thủ lĩnh này đã sớm hoàn toàn thần phục, thậm chí càng thêm cung kính, dẹp bỏ
những tư tưởng ban đầu, chính thức tôn sùng Đế Thích Thiên là vương. Cho nên bọn
chúng cũng sẽ không dám gây ra bất cứ phiền nhiễu nào, canh gác hết sức cẩn thận.
Đúng lúc này, tình cảnh trong động đột nhiên xảy ra kịch
biến.
Chỉ thấy ở bên ngoài, hắc vụ bao phủ Đế Thích Thiên càng
lúc càng quay cuồng, trong nháy mắt đột nhiên bành trướng đánh về bốn phía trên
vách đá.
“Oanh!!”
Lực lượng này dị thường hung mãnh, trực tiếp va chạm khắp
động làm nó rung lên, trong động vang lên tiếng va chạm không ngừng.
“Ong ong ông!!”
Mọi việc cũng không có dừng lại, yêu khí hắc vụ kia không
tiêu tán ngay mà nhanh chóng tụ hợp lại, ngưng tụ thành một thanh vũ khí tối
đen hình nguyệt nha, giống như quang nhận, quang nhận run rẩy phát ra từng trận
âm thanh, mà trên quang nhận, hào quang cũng lóe lên không ngừng, xuất ra từng
đạo mũi nhọn vô cùng sắc bén.
Quang nhận có đến mười cái, tung bay quanh người Đế Thích
Thiên, phát ra lực công kích vô cùng sắc bén.
“Tán!”
Đế Thích Thiên trong lòng vừa quát, mười quang nhận kia kịch
liệt rung động, rất nhanh phân tán ra rồi trong chớp mắt biến thành yêu khí,
theo lỗ chân lông tiến vào trong cơ thể.
“Hảo, hảo hảo, không nghĩ tới ngô công vương lần này lại
cho ta một cái đại ân như thế, chỉ một khối huyết nhục mà làm cho thực lực của
ta đạt tới đệ tam trọng hậu kỳ, còn giúp ta có khả năng khống chế yêu khí của
mình, lĩnh ngộ ra quang nhận công kích. Ta tin tưởng tại Nam Man sơn mạch sẽ
gây dựng được lực lượng.”
Cảm nhận được yêu lực mênh mông trong cơ thể, Đế Thích
Thiên ngửa mặt lên gầm gào một trận vô cùng hưng phấn. Lần này ăn thịt rết mà
nhận được ngần ấy chỗ tốt, đúng là quá mức kinh người. Đầu tiên không chỉ làm
cho thân thể so với trước đây càng thêm cường đại, mà thương thế trong cơ thể
cũng hoàn toàn khỏi hắn, không còn chút đe dọa nào nữa.
Yêu lực trong cơ thể lúc này đã vô cùng lớn, tràn ngập khắp
các kinh mạch, làm hắn luôn có một cảm giác vô cùng cường đại. Hắn có cảm giác
nếu cùng Ngô công vương tái chiến lại, hoàn toàn có thể giết chết nó.
No comments:
Post a Comment