Cảm nhận được trái tim ẩn chứa lực lượng mênh mông, Đế
Thích Thiên không khỏi dâng lên một cảm giác thành tựu. Trái tim là suối nguồn
sinh mệnh, một khi nó cường đại thì các bộ phận khác tự nhiên cũng được chậm
rãi cải thiện lên.
"Bước đầu tiên đã làm xong, mở Yêu Phủ cũng chính thức
bắt đầu rồi."
Đế Thích Thiên hít sâu một hơi, cảm nhận được bên trong
cơ thể dược lực của Tụ Linh Đan cùng Linh tửu đã giảm xuống không ít. Trong ba
ngày này hắn liên tiếp rèn luyện trái tim nhưng yêu lực thủy chung vẫn dưa thừa,
duy trì ở trạng thái điên phong.
Bất quá hắn cũng không lập tức bắt đầu, mà lần nữa đem
bình ngọc mở ra, lấy hết tất cả số Tụ linh đang còn lại, phỏng chừng đến hai
mươi mấy hạt.
Hăn cũng xuất ra hai ống trúc linh tửu.
"Huyết mạch truyền thừa có đề cập tới, lúc mở Yêu Phủ
tốt nhất có cao thủ ở bên cạnh thủ hộ. Khi đó sẽ không ngừng quán chú yêu lực
cho bản thân. Ta không có cao thủ hộ vệ, xem ra chỉ có thể dùng những đan dược
cùng linh tửu này. "
Đế Thích Thiên âm thầm tự nhủ, cũng không chần chờ, đem
toàn bộ Tụ linh đan cùng linh tửu một hơi nuốt vào bụng. Một cỗ nhiệt khí khổng
lồ giống như mặt trời mùa hạ, toát ra cảm giác nóng bỏng, mãnh liệt bành trướng,
trong nháy mắt đánh tan chiếc võng yêu lực của hắn
Tại thời khắc này, Đế Thích Thiên lại tỉnh táo đến mức
đáng sợ. Đây là thời khắc quyết định, tuyệt không thể có nửa điểm sơ sẩy. Tỉnh
táo chính là yếu tố đầu tiên! Hắn không chút nào bối rối, dựa theo phương pháp
lấy được từ huyết mạch truyền thừa mà vận chuyển yêu lực.
Ngưng tụ tất cả yêu lực vào một điểm, nương theo cỗ dược
lực khổng lồ kia điên cồng đánh khắp toàn thân, rồi lại hướng thẳng đến trái
tim, giống như trăm sông đổ biển.
"Oanh! !"
Trái tim kịch liệt nhảy lên, đột nhiên tóe ra một cổ lực
lượng thôn phệ cường đại. Thời khắc này nó giống như biển rộng mênh mông, dung
nạp hết thảy. Yêu lực cùng dược lực mang theo cả tâm thần của Đế Thích Thiên tiến
thẳng vào trung tâm trái tim.
"Nơi này chính là bên trong trái tim sao? Bốn phía
như thế lại mịt mờ như vậy? "
Đế Thích Thiên cũng không khỏi hoảng loạn một phen, có điều
rất nhanh sau đó liền trấn tĩnh lại. Yêu lực của hắn ngưng tụ, hiện ra bản thể,
là một đầu Hắc Hổ khổng lồ, trên trán đường vân màu tím hình chữ Vương giống
như là ngọn lửa không ngừng nhảy nhót.
Chỉ thấy bốn phía là một mảnh mờ mịt, không có bất kỳ
sinh mệnh nào. Yêu thức cũng không thể tản đi quá xa, chỉ vẻn vẹn trong phạm vi
hơn chục thước. Nơi này giống như thế giới hỗn độn, chỉ toàn một màu xám không
ngừng quay cuồng, thập phần kỳ dị.
"Mở Yêu Phủ nguyên lai là như vậy!..."
Thế giới trong này rất tương đồng với thế giới thần thoại
hỗn độn hắn nghe qua ở kiếp trước. Truyền thuyết kể rằng, khi thiên địa còn là
một mảnh sơ khai hỗn độn, không ánh sáng, không đất đai, không tồn tại bất kỳ
sinh mệnh nào…Cứ như vậy kéo dài hàng tỷ năm. Cho đến khi thiên địa đản sinh ra
một vị thần toàn năng có tên Bàn Cổ. Khi Bàn Cổ thức giấc, thấy chỉ có mình là
sinh mệnh duy nhất, không cam lòng liền sử Khai thiên thần phủ, mở trời lập đất,
dùng chính tính mạng mình biến hóa ra thiên địa vạn vật.
Cho nên thế giới trong này có thể nói là đồng dạng với thế
giới thần thoại kia, vạn vật khởi nguyên, thiên địa hỗn độn.
Yêu Phủ căn bản không tồn tại. Chỉ khi Yêu khí tràn vào
trái tim, tự nhiên sẽ hình thành nên thế giới Đế Thích Thiên đang chứng kiến.
Thế giới này, yêu tộc gọi là bổn nguyên thiên địa. Hình thành nên Yêu phủ cũng
tương tự như Bàn Cổ khai thiên lập địa, đem bổn nguyên thiên địa mở ra.
"Hảo, để xem rốt cuộc ta sẽ mở ra được Yêu phủ phẩm
cấp gì? "
Nhìn qua bốn phía chỉ là một mảnh hôi mông hắc ám, nội
tâm Đế Thích Thiên dâng lên một cỗ chiến ý.
"Ông! !"
Một đạo thanh âm hùng vĩ đột nhiên vang lên trong bổn
nguyên thiên địa. Thanh âm này kéo dài dị thường, vô số hôi mông chi khí đều kịch
liệt quay cuồng, phảng phất như cả thiên địa đều theo thanh âm này mà rung động.
Hỗn độn thế giới theo đó mà phát sinh biến hóa khổng lồ.
Quanh người Đế Thích Thiên một mảng lớn thiên địa bị thanh âm kia phá diệt, hóa
thành vô số nguyên tố Phong – Địa – Thủy – Hỏa điên cuồng xoay chuyển.
Thanh âm này chính là do Đế Thích Thiên phát ra.
Mở Yêu Phủ, không phải chỉ bằng phương pháp tầm thường là
có thể thành công. Muốn làm được, cần phải có bí phát đặc thù. Thời kỳ thượng cổ,
có rất nhiều bí pháp khác nhau. Đế Thích Thiên tu luyện Âm ba công nên phương
pháp mở Yêu phủ cũng khác thường vô cùng, gọi là Tam âm tích phủ.
Cái gì gọi là Tam âm? Tương truyền là Thanh âm nguyên thủy
của thiên địa, từng âm tiết đều có uy năng kinh thần khiếp quỷ, đạt đến cảnh giới
tối cao có thể khai thiên phá địa, vượt qua vạn pháp.
Tam âm lần lượt là: Ông, Oanh, Rống (nghe kỳ quá )
Từng âm tiết dại diện cho một loại cực chí lực lượng.
Nếu như ở trạng thái bình thường, Đế Thích Thiên có cường
đại hơn gấp mười cũng đừng mong phát ra được thiên âm đáng sợ như vậy. Chỉ có ở
hoàn cảnh đặc thù này, hắn mới có thể làm được.
Thanh âm “Ông” vừa phát ra, Đế Thích Thiên cũng cảm giác
được tựa hồ không phải thoát ra từ miệng, mà đến từ sâu thẳm linh hồn của hắn.
Vào lúc này, linh hồn hắn không ngừng chấn động, chính sự chấn động này phát ra
thanh âm. Hơn nữa chấn động này khiến cho linh hồn hắn đau nhức kịch liệt, loại
thống khổ này chỉ cần chịu đựng qua một lần, chỉ sợ kiếp nầy đều không thể quên
được.
Lấy hắn làm tung tâm, không gian hôi mông bốn phía chậm
rãi thay đổi. Dù chỉ hơn mười mét, vả lại còn là hình thái nguyên sơ nhất,
nhưng rốt cuộc vẫn khác hẳn với không gian hôi mông lúc trước. Đây là hình dáng
nguyên thủy của Yêu Phủ.
"Ầm ầm! !"
Yêu Phủ vừa mới hình thành cực kỳ không ổn định, yếu ớt
vô cùng. Hôi mông chi khí ở bốn phía kịch liệt quay cuồng, tạo ra từng đợt
phong bạo, hướng thẳng tới Yêu phủ oanh kích.
"Rắc rắc…"
Yêu phủ bị đánh cho vặn vẹo, tùy từng thời khắc mà tan vỡ,
lại một lần nữa trở lại trạng thời thiên địa bổn nguyên.
Đế Thích Thiên đâu thể để mặc Yêu phủ tan vỡ? Nên biết rằng
vừa phát ra thanh âm “Ông” như vừa rồi, cũng làm cho hắn tiêu hao hơn bảy phần
lực lượng. Tính ra nếu cố hết sức cũng chỉ có thể miễn cưỡng rống được hai, ba
lần mà thôi.
Đối với ba đạo thiên âm, hắn cũng có hiểu biết nhất định.
Đạo thiên âm thứ nhất là 'Ông' – mang tính chất hủy diệt. Bây giờ đã đến lúc
dùng đến đạo thiên âm thứ hai.
'Oanh!...'
Chấn động từ sâu thẳm linh hồn lại một lần nữa xuất hiện
khiến cho Đế Thích Thiên đau đớn đến mức sút ngất đi. Lấy hắn làm trung tâm, vô
hình âm ba lan tỏa khắp bốn phương tám hướng. Yêu phủ đan không ngừng rung động,
tùy thời đều bị phá hủy chợt bình ổn trở lại.
Sức mạnh thành bí tràn ngập mọi ngõ ngách của Yêu phủ,
đám hôi mông chi khí bên ngoài quay cuồng xâm nhập lại giống như trâu nước xuống
biển, hoàn toàn không làm cho Yêu phủ bị dao động chút nào.
"Hảo, nguyên thiên âm thứ hai lại thần diệu như vậy,
không uổng công ta bị chấn động linh hồn như vậy!... "
Đế Thích Thiên xem xét một hồi, trong nội tâm không khỏi
vui vẻ. Ngay cả chấn động đáng sợ trong linh hồn cũng giảm bớt rất nhiều, hắn
đã bắt đầu có bước cảm ngộ sơ bộ về Tam âm thần bí.
Thiên âm thứ hai mỗi lúc lại làm cho Yêu phủ càng thêm rắn
chắc ổn định, vững như bàn thạch.
"Hai đạo thiên âm đã thần kỳ như vậy, không hiểu tác
dụng của đạo thiên âm thứ ba thì sao? "
Tuy rất tò mò nhưng vừa rồi thi triển ra hai loại thiên
âm đã khiến tâm thần hắn triệt để hao tổn, có thể hôn mê bất cứ lúc nào. Đạo
thiên âm thứ ba, tìm hiểu sau vậy.
Đế Thích Thiên chợt cảm thấy một cơn buồn ngủ ập đến, hai
mý mắt hắn như có một tảng đá lớn đè lên, chậm rãi muốn khép lại. Trên trán,
vương vân màu tím đã ảm đạm đi rất nhiều, đã không còn thần thái vương giả như
lúc trước.
Tận sâu thẳm trong hắn, hình như có tiếng nhủ khẽ.
"Ngủ đi, ngủ đi…An tâm ngủ một giấc, tỉnh lại hết thảy
đều ổn cả."
Loại cảm giác này hệt như lúc nằm trong lòng của Bạch hổ
mụ mụ, thoải mái vô cùng.
Tam âm tích phủ, mang ý nghĩa phải thi triển đủ tam âm mới
chính thức hoàn mỹ. Nhưng hiện giờ hắn lại vô phương thi triển ra thiên âm cuối
cùng.
No comments:
Post a Comment