“Ngươi cũng tới sao Đỗ Toa?” Đan Đính Hạc Vương nhìn thấy
Mỹ Đỗ Toa, vẻ mặt sáng ngời, cao hứng nói: “Có thêm ngươi, việc đối phó với đám
tu tiên giả sẽ càng dễ dàng hơn. Ủa, nhưng chẳng phải lần trước ngươi nói muốn
bế quan chuẩn bị ngưng tụ nội đan sao?”
Mỹ Đỗ Toa đã đạt tới trạng thái điên phong.
Đế Thích Thiên giật mình cả kinh. Dựa theo tu vi, yêu thú
có thể chia làm hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm. Ngoài ra, còn có một loại bắt
đầu ngưng tụ nội đan, thực lực vô cùng mạnh mẽ, gọi là điên phong yêu thú.
Khi nguyên khí ngưng tụ đến đỉnh điểm khiến cho Yêu Phủ
không thể chứa được thêm, yêu nguyên ở bên trong sẽ không ngừng áp súc, cô đọng
sinh ra biến chất, ngưng tụ thành một quả yêu đan, gắn liền với tính mạng.
Tu vi đạt tới bước này chính là đã tiếp cận với cảnh giới
yêu.
Mà theo như lời Đan Đính Hạc Vương, Mỹ Đô Toa đã ở giai
đoạn ngưng tụ yêu nguyên thành yêu đan, có thể thấy được tu vi của Mỹ Đỗ Toa cường
hãn cỡ nào.
“Ừ, Hạc muội muội, ngươi cũng chỉ cần qua thêm một chút
thời gian nữa cũng có thể tấn chức thượng phẩm yêu thú rồi!” Mỹ Đỗ Toa liếc
nhìn Đan Đính Hạc Vương gật gật đầu. Nếu như bỏ đi một đống độc xà màu sắc rực
rỡ ở trên đầu thì với khuôn mặt diễm lệ, thân hình hoàn mỹ cùng khí chất bình
thản, lạnh lùng khẳng định nàng sẽ là tuyệt đại kiều nữ.
“Mỹ Đỗ Toa tỷ tỷ, Chu nhi biết ngươi nhất định sẽ đến
mà.” Chim hồng tước nhìn thấy nữ vương Mỹ Đỗ Toa đến càng cao hứng khua loạn
đôi cánh, ríu ra ríu rít kêu. Mỹ Đỗ Toa có thể xuất hiện ở đây đúng là do chim
hồng tước đi thỉnh cầu. nếu không, bước vào trạng thái bế quan thì đừng mong
nàng tới giúp.
Vẻ mặt lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa khi nhìn về phía chim hồng
tước liền trở nên nhu hoà hơn rất nhiều, gật đầu: “Liên quan đến sinh tồn của
Yêu tộc trong Nam Man, tỷ tỷ há có thể không tới? Yêu tộc ta tuy ít nhưng cũng
không thể để một đám tôm tép tuỳ ý đề đầu cưỡi cổ.” Ánh mặt nàng dần dần trở
nên lạnh, hừ một tiếng, nói: “Một đám tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng dám có ý với
Nam Man ta. Trời sinh Yêu tộc có thiên dưỡng, ai có thể diệt được chúng ta?” Trong
tiếng nói ẩn chứa sự khinh thường.
“Nói rất hay, bổn vương là Đế Thích Thiên, ra mắt nữ
vương!” Đế Thích Thiên lên tiếng.
“Lần này nguyên nhân ta muốn mọi người hội tụ ở đây là vì
tu tiên giả đột nhiên tràn vào trong Nam Man Sơn Mạch với một số lượng kinh người.
Hơn nữa, những tu tiên giả này còn tập trung cùng một chỗ, xem ra là muốn uy hiếp
Yêu tộc chúng ta.” Một câu nói của Đế Thích Thiến thoáng cái đã hấp dẫn được sự
chú ý của cả đám yêu thú trên gò núi, hắn dùng thái độ chân thành, ngữ khí sục
sôi nói: “Yêu tộc chúng ta tuy sớm không còn huy hoàng cường thịnh nhưng Nam
Man là nhà của chúng ta, là nơi để cho yêu tộc sinh tồn yên ổn. Người tu tiên
chiếm giữ quá nhiều rồi, bây giờ còn có chủ ý với Nam Man của chúng ta nữa!”
Trong mắt Đế Thích Thiên quang mang ngưng trọng, nói: “Bổn
vương cho rằng, bất kể ai trong chúng ta cũng phải vì hậu bối trong Nam Man mà
hành động, cho đám tu tiên giả một bài học, khiến chúng hiểu rõ, Yêu thú chúng
ta không phải dạng dễ bắt nạt.
Lời nói hiên ngang lẫm liệt, ở góc độ nào cũng là đứng
trên lập trường của Nam Man, của Yêu tộc mà nói. Bên trong còn ẩn chứa nhiệt
huyết sục sôi khiến bọn Hắc Viên Vương nghe xong liền bốc hoả.
“Phanh!”
Một khối bàn thạch cao khoảng vài mét bị Hắc Viên Vương đập
nát bét, hoá thành bột phấn rơi trên mặt đất. Hai mắt tóe lửa, Hắc Viên Vương gầm
lên: “Đế huynh đệ nói không sai, lão Hắc ta cũng đã cho thủ hạ dò xét qua, đám
tu tiên giả kia quả nhiên hội tụ ở Nhất Tuyền Thiên, chắc chắn là có chủ ý thâm
độc với Yêu tộc chúng ta. Hừm hừm, Lão Hắc ta không giết cho máu chảy thành
sông thì tuyệt đối không quay về!”
“Giết!” Minh Nha Vương đơn giản chỉ có một chữ nhưng cũng
cho thấy rõ ràng thái độ của hắn.
“Ta cũng đồng ý, nên dạy bảo bọn chúng một chút.” Đan
Đính Hạc Vương khẽ gật đầu.
“Hừ, bản vương cũng muốn xem đám tu tiên giả này rốt cuộc
cậy vào cái gì mà dám đem chủ ý đánh vào Nam Man. Những bảo bối này của ta đều
đói bụng cả rồi” Mỹ Đỗ Toa cười lạnh một tiếng, vuốt ve đám độc xà trên đầu.
Nhìn một đầu độc xà này, tất cả yêu thú trong nội tâm đồng
thời ớn lạnh.
“Được, lần này chúng ta cùng đi lĩnh giáo xem đám tu tiên
giả kia mạnh như thế nào!”
Nhìn tất cả yêu thú đều tỏ rõ sự chán ghét đối với đám tu
tiên giả, Đế Thích Thiên kêu lớn: “Hiện tại những tu tiên giả kia đề tụ tập ở Nhất
Tuyền Thiên, chúng ta trực tiếp xông vào chém giết, với thực lực của chúng ta,
nhất định sẽ cho bọn chúng một cái giáo huấn sâu sắc.”
Nói đoạn, mắt hổ loé ra từng trận tinh quang, nhìn về
phía nhất tuyền thiên.
Tuy hành động lần này là do Đế Thích Thiên khơi mào nhưng
vì có cùng mục đích cho nên không cần ai dẫn đầu, cũng không cần băn khoăn vấn
đề ai là lãnh đạo, đều đồng loạt rời khỏi gò núi. Trên thân toả ra từng trận
yêu khí, phóng thẳng lên trời cao, ngưng tụ một đoàn yêu vân không lồ, kịch liệt
quay cuồng, làm cho người ta có một loại khí tức bị đè nén nặng nề.
Tất cả đều nhắm hướng Nhất Tuyền Thiên lao tới.
“Tứ Trưởng lão, âm thanh vừa rồi chính là tiếng gầm của
yêu hổ. Xem ra, toàn bộ tu tiên giả đều chạy đến Nhất Tuyền Thiên khiến cho yêu
hổ cũng bị hấp dẫn theo...” Tại Nhất Tuyền Thiên, Lý Ngoan ở trong cốc nghe được
tiếng hổ gầm của Đế Thích Thiên lập tức nghĩ rằng kế sách của bọn hắn đã thành
công. Hắn trăm vạn lần cũng không thể ngờ được sự tình lại hoàn toàn khác biệt
như vậy.
Tứ Trưởng lão bộ dạng như đã tính toán trước, trên mặt lộ
ra thần sắc tàn nhẫn: "Ngoan Trưởng lão cứ yên tâm, chúng ta đã bố trí người
ở khắp bốn phía trong Nhất Tuyền Thiên, cộng thêm lực lượng mấy ngàn tên tán tu
đang tụ tập tại đây, cho dù hắn là yêu thú cũng đừng mơ thoát được."
Lý Ngoan lắc đầu: "Ta không sợ yêu hổ, hắn cho dù cường
đại cũng chạy không thoát được. Điều ta lo là sau khi giết chết hắn, tin tức về
Thông Linh La Bàn sẽ làm mọi người hỗn loạn. Tuy chúng ta đã có sẵn thủ đoạn ứng
phó với tình huống này nhưng nếu như xảy ra thật, chỉ sợ Lý gia chúng ta sẽ trở
thành đầu sóng ngọn gió, nói không chừng sẽ có nguy cơ bị diệt.
Trong mắt hiện rõ vẻ do dự bất định, thần sắc không dấu nổi
nét sầu lo.
"Sợ cái gì, mấy ngày nay, các đệ tử đã đem mọi thứ
chuẩn bị chu toàn. Đến lúc yêu hổ đột kích, có người hoài nghi liền trực tiếp đổ
lên đầu nó. Tóm lại, không cần quan tâm phải trả giá như thế nào, Thông Linh La
Bàn nhất định phải cướp trở lại! Lão tổ tông có thể đột phá hay không đều nhờ cả
vào la bàn này." Khí tức trên người Tứ Trưởng lão càng thêm âm lạnh:
"Chỉ cần lão tổ tông đột phá, cho dù hủy đi Lý gia cũng không đáng là
gì."
"Yêu hổ tới!…"
Giữa một đám tu sĩ, Chung Vân Phi nhìn về hướng phát ra
tiếng hổ gầm, nói.
Hắn cảm nhận được ở hướng đó có yêu khí cường hãn phóng
lên trời, hơn nữa còn đang hướng Nhất Tuyền Thiên lao đến.
"Không đúng a!" Sở Vân âm thầm nghi ngờ:
"Trước kia trong Hổ Khấu Sơn Mạch, ta đã chạm mặt Hắc Hổ nhiều lần, trí tuệ
hắn hơn hẳn những linh thú bình thường, chắc chắn sẽ không tự chui đầu vào lưới
đâu..."
"Ha ha, không cần quan tâm yêu hổ nghĩ như thế nào.
Hắn không tới thì thôi, nếu tới, ta sẽ dùng Khốn Long Tác buộc chặt hắn lại,
mang đến trước mặt sư muội!" Chung Vân Phi cười nhạt một tiếng. Lần trước
là do hắn quá chủ quan, không dùng tới thủ đoạn cùng các loại pháp bảo. Lần này
có Khốn Long Tác, yêu thú hắn cũng không sợ không thu phục được.
Lại nói, tu sĩ tụ tập ở Nhất Tuyền Thiên nghe được tiếng
hổ gầm đều tinh thần chấn động, chờ mong. Tuy biết rõ kẻ tới là yêu thú nhưng
không hề sợ hãi, bởi lực lượng mấy ngàn tu sĩ, đừng nói là yêu thú, cho dù
chính thức kết nội đan rồi bọn họ cũng không sợ.
"Rầm rầm rầm!"
Trong lúc bọn hắn tràn đầy tự tin, mặt đất dưới chân đột
nhiên rung lên kịch liệt, rung chuyển không ngừng. Cây cối ầm ầm lay động, đá đất
nảy bật hẳn lên. Không biết từ khi nào, trên bầu trời đã bị bao phủ bởi một mảng
mây màu đen.
No comments:
Post a Comment